Là trận chiến diễn ra trong khoảng thời gian tháng 8 năm 1211 tới tháng 10 năm 1211 sau khi Thành Cát Tư Hãn tuyên chiến với nhà Kim để trả mối thù tổ tiên của mình bị nhà Kim giết trước đó
Sau khi thống nhất Mông Cổ, viễn chinh Tây Hạ, Thành Cát Tư hãn điều động gần như tổng quân số cả đất Mông Cổ với khoảng 200 000 người chỉ giữ lại 2000 tới 20000 quân giữ hậu cứ. quân Mông Cổ sau khi được người bộ lạc Ongud gốc Mông Cổ vốn là người canh giữ vùng biên giới phía Bắc của nhà kim trên vùng Sơn Tây thì nhanh chóng vượt Trường thành, tỏa ra đánh hạ các thành Kim. Chỉ trong vài tháng, Kim mất nhiều thành trì.
Triều đình Nữ Chân Kim vội phái quân tới trấn giữ Ô Sa Bảo trên vùng Hà Bắc với quân số 30000 tới 300000 quân vốn nằm trên hướng tấn công chủ lực của cánh quân của Thành Cát Tư Hãn nhưng nhanh chóng bị đánh bại. Điều khiến quân Kim thua là do thời gian đầu không đoán biết được phương hướng hành binh của người Mông cổ nên người Nữ Chân đã dàn mỏng quân trên 1 trận tuyến dài khiến cho họ không thể đương cự với mũi tấn công tập trung và ồ ạt của người Mông cổ.
Kim Đình sau đó điều chỉnh kế hoạch phái Hoàn Nhan Cửu Cân Wanyan Jiujin làm tổng chỉ huy ngoài chiến trường gom 450000 45 vạn binh Kim dồn ra hết 1 vị trí trên đường tiến của người Mông cổ là Dã Hồ Lãnh ở Trương Gia Khẩu Hà Bắc với ý đồ tận dụng địa hình hiểm trở ở đây để hạn chế uy lực kị binh miền Đại Mạc cũng nhưng là dùng ưu thế áp đảo về quân số 4:1 để nghiền nát chủ lực quân Mông trong 1 trận
Kế hoạch đã phần nào phát huy tác dụng khi trong 1 khu vực nhỏ kị binh Mông cổ không phát huy được hết khả năng bay nhảy của mình nhưng cũng phản dame khi không đủ chỗ chứa cho toàn lực lượng quân Kim. Quân Kim tản mát khắp thung lũng và tệ hơn là quân số toàn tuyến là 450000 quân Kim nhưng trước mặt quân Mông Cổ lúc trước khi khai màn chỉ có khoảng 100000 quân của nguyên soái Hoàn Nhan Cửu Cân (tương đương quân số bên phía Mông Cổ) trong khi các cánh quân khác theo kế hoạch là phải hợp vây tiêu diệt thì lại bị tụt hậu
Triều Kim trước trận có phái sứ giả người Khiết Đan (thấy có nơi ghi là Thạch Mạt Minh An Shimo Ming’an) đi chiêu dụ quân Mông Cổ nhưng vị này nhanh chóng không những về phe Mông Cổ mà còn thèo lẻo kế hoạch và tình hình quân Kim khiến cho Thành Cát Tư Hãn biết được cả thảy kế hoạch
Thành Cát Tư Hãn sau đó đã dẫn quân Mông Cổ liều mạng tấn công trực diện thẳng vào đội quân của Hoàn Nhan Cửu Cân với nhóm dẫn đầu là Bailu (Bột Lỗ) quân do Mukhali Mộc Hoa Lê chỉ huy xông thẳng vào đội hình quân Kim. Đây là sách lược sáng suốt khi quân Kim do địa hình vẫn còn tản mác trong vùng thung lũng và các cánh quân chính (4 cánh với 45 vạn binh) còn đang rải rác chưa tập trung hết. Do địa hinh quá hiểm trở, một số quân Mông thậm chí phải xuống ngựa xông thẳng vào chem. Giết quân Kim.
Người Kim không chống đỡ nổi đòn tấn công trực diện khi quân đội tập trung chưa đầy đủ lại thêm khí thế cùng đường của người Mông cổ nên nhanh chóng vỡ trận, ngay cả trại binh của trung quân Kim sau đó cũng bị quân Mông Cổ tràn vào sau khi vượt qua các cánh tiên phong của người Kim. Nguyên soái Hoàn Nhan Cửu Cân nhanh chóng chiến tử, quân Kim bỏ chạy bị quân mông Cổ thừa thế đuổi theo, các đọi quân Kim đến sau để phối hợp khi thấy chuyện không ổn cũng vội tháo chạy nhưng cũng bị người Mông đuổi giết. xác quân Kim nằm rải rác vài dặm hoặc chục dặm trong vùng .
Sau trận này quân Kim tạm thời không còn đủ lực lượng ngăn cản người Mông Cổ hoành hành trong khu vực cũng như là dẫn đến 1 cuộc đảo chính cung đình giết vua khiến cho Kim triều vốn đã bị tổn hao nguyên khí giờ càng nhanh chóng băng hoại suy yếu
Và cũng chiến thắng này mà người Mông Cổ đã bước đầu lấy được toàn bộ đất Kim ở bờ Bắc Hoàng Hà và sau này là nam hạ diệt Kim thống nhất Trung Hoa thành lập nhà nguyên